Kẻ thù lớn nhất của thành công

Thành tựu trong đời giống như cổ thụ, phải bỏ nhiều tâm sức vun trồng, trải qua nắng gió phong sương. Bởi thế, người lười biếng sẽ không có cơ hội nếm trái ngọt của thanh công.

No luc de thanh cong anh 1

Thành công được xây nên từ rất nhiều nỗ lực và sự kiên trì. Ảnh minh họa: S.N.

Có một câu chuyện về sự lười biếng như sau:

Có một con ếch vàng và một con ếch xanh sống trong một cái ao. Ếch xanh chịu thương chịu khó, thường đi đến ruộng lúa bắt côn trùng, còn ếch vàng lại chỉ núp trong lùm cỏ bên đường, nhắm mắt nghỉ ngơi. Một ngày nọ, ếch vàng đang nằm ngủ trong lùm cỏ, bỗng nghe thấy ếch xanh gọi: “Ếch vàng, ếch vàng.”

Ếch vàng uể oải mở mắt.

Ếch xanh nói với giọng quan tâm ân cần: “Ở đây gần đường lớn nguy hiểm lắm, mau dọn tới ruộng lúa sống với tôi đi! Ở đó, ngày nào cậu cũng được ăn no côn trùng, còn có thể trừ hại cho hoa màu nữa.”

Ếch xanh khuyên bảo hết nước hết cái, thấy ếch vàng vẫn không chịu nghe lời mình, đành ra về. Một vài ngày sau, ếch xanh nhớ ra ếch vàng, bèn đi thăm nó, kết quả nhìn thấy nó đã bị xe cán chết bên đường.

Ếch vàng đã chết thảm. Nếu nhìn thấy trước hậu quả này, liệu nó có thay đổi thói quen lười biếng của mình không?

Ở Trung Quốc cũng có câu chuyện tương tự về chim Hàn Hào.

Truyện kể rằng có một loài chim nhỏ tên Hàn Hào. Nó có bốn chân cùng một đôi cánh to khỏe nhưng lại không bay được như những loài chim khác. Tới mùa hạ, chim Hàn Hào khoác lên mình bộ lông vũ rất bắt mắt. Đây là điều khiến nó kiêu ngạo.

Nó cảm thấy phượng hoàng cũng không thể sánh được với nó, nó là con chim đẹp nhất trời đất này. Thế nên, nó đi khắp nơi chỉ để khoe khoang bộ lông vũ của mình, còn dương dương đắc ý hát cho mọi người nghe: “Phượng hoàng không bằng tôi! Phượng hoàng không bằng tôi!”.

Khi mùa hè nhường chỗ cho mùa thu, những loài chim khác đều bận rộn lên kế hoạch cho mùa đông, một số chuẩn bị theo đàn bay về phương Nam, trải qua mùa đông ấm áp ở đó, một số ở lại thu thập thức ăn, một số sửa sang xây lại tổ ấm cho mình. Chỉ có chim Hàn Hào, vừa không chăm chỉ lao động, vừa không có bản lĩnh bay đến phương Nam, cả ngày rảnh rang không làm việc gì, chỉ ra sức khoe khoang bộ lông vũ lộng lẫy trên người mình.

Mùa đông đến,tiết trời giá rét, những loài chim khác đều quay về tổ ấm của mình. Lúc này, bộ lông đẹp đẽ trên người chim Hàn Hào bắt đầu rụng dần. Đêm đến, cả người nó run lên cầm cập vì rét, đành phải trốn vào khe đá, luôn miệng nói: “Lạnh quá, lạnh quá, đợi khi trời sáng phải làm tổ mới được!”.

Hôm sau, mặt trời mọc, ánh nắng ấm áp chiếu xuống, nó lại quên đi cái giá rét của buổi tối hôm trước, lại không ngừng hát ca: “Đứng dưới nắng trời thật ấm áp! Đứng dưới nắng trời thật ấm áp!”. Nó cứ sống những ngày tháng hồ đồ như thế, mãi không chịu xây tổ cho mình. Cuối cùng, nó không thể vượt qua mùa đông giá rét, bị đóng băng trong khe đá.

Chúng ta đã nhìn thấy kết cục bi thảm của chim Hàn Hào, chỉ vì lười biếng mà cuối cùng phải bỏ mạng. Giống như một số người, làm việc được chăng hay chớ, không vạch kế hoạch lâu dài, sống tạm bợ qua ngày, không sẵn lòng chăm chỉ lao động để tạo dựng cuộc sống. Nếu họ có thể sửa đổi tật xấu của mình, dưỡng thành thói quen chăm chỉ, có lẽ vẫn sẽ có thành công đáng kinh ngạc tìm tới gõ cửa.

Vận mệnh mỗi người là do bản thân mình tự nắm giữ. Chọn chăm chỉ làm việc sẽ nhận được hạnh phúc, chọn lười biếng chắc chắn khó thoát khỏi trắc trở. Rất nhiều tai họa và bất trắc đều là vì sự lười biếng và những thói quen xấu khác của chúng ta gây ra.

Việc dễ như trở bàn tay nhưng chúng ta không sẵn lòng thực hiện, đã định trước là phải trả giá nặng nề cho nó. Trên thế giới này, chăm chỉ chưa chắc đã được nhận thành quả, nhưng lười biếng thì chắc chắn sẽ không có thu hoạch.

📌 Bài viết này được đóng góp bởi người dùng và bản quyền thuộc về người dùng đã xây dựng bài viết. Bản quyền thuộc về tác giả gốc và chỉ dùng cho mục đích học tập và giao tiếp. Nếu có bất kỳ vi phạm nào, vui lòng liên hệ với chúng tôi để xóa nó.