Tưởng chừng như đã hóa “siêu nhân” sau cú ăn ba vĩ đại – Ligue 1, Champions League, Cúp Quốc gia – PSG cuối cùng cũng trở lại mặt đất.
Không phải bởi một thế lực siêu hạng khác, mà bởi một Chelsea trẻ trung, tổ chức tốt và dám chơi đôi công. Chiến thắng 3-0 của thầy trò Enzo Maresca ở chung kết FIFA Club World Cup 2025 hôm 14/7 không đơn thuần là một danh hiệu, mà còn là tuyên ngôn chiến thuật mạnh mẽ gửi tới phần còn lại của châu Âu.
PSG không phải không thể bị đánh bại. Vấn đề là bạn có dám đá như Chelsea hay không.
Từ pressing nghẹt thở đến bản lĩnh tinh quái
Enzo Maresca có lẽ nghiên cứu PSG rất kỹ. Ông không chọn cách phòng ngự số đông như đa phần các đối thủ của Luis Enrique, mà chủ động bóp nghẹt đối thủ ngay từ những phút đầu tiên.
“Chúng tôi thắng trong 10 phút đầu tiên. Điều đó định hình cả trận đấu”, HLV người Italy khẳng định. Và quả thực, Chelsea khiến PSG choáng váng bằng sự máu lửa, quyết liệt, pressing tầm cao và áp sát cá nhân liên tục.
Khác với cái cách mà các đội Ligue 1 thường chấp nhận bị PSG đè ép về mặt thế trận, Chelsea không cần kiểm soát bóng để kiểm soát trận đấu. Dù chỉ sở hữu 33% thời lượng cầm bóng, đội bóng nước Anh hoàn toàn phá vỡ cấu trúc tấn công của PSG, cô lập bộ ba Dembele – Doue – Kvaratskhelia và cắt đứt sự liên kết giữa các tuyến.
Vitinha – trái tim của hệ thống kiểm soát bóng – gần như mất dạng. Những cú sút của PSG bị hạn chế, còn các cơ hội rõ ràng thì hiếm hoi.
Nếu không có vài pha cứu thua xuất thần của Robert Sánchez, Chelsea có lẽ đã không giữ sạch lưới. Nhưng nhìn tổng thể, họ chơi thứ bóng đá mang tính tổ chức và bản lĩnh cao hơn hẳn.
![]() |
Vitinha mất dạng trong trận PSG thua Chelsea. |
Chiến thuật pressing cao của Chelsea không chỉ để phá lối chơi, mà còn là công cụ tấn công hiệu quả. Hai bàn thắng của Cole Palmer đều đến từ những pha triển khai bóng bài bản, trong đó các hậu vệ như Levi Colwill hay Malo Gusto có thời gian và không gian hiếm thấy để thực hiện những đường chuyền quyết định.
Bàn thắng thứ ba của João Pedro càng cho thấy sự tổn thương mà PSG phải gánh chịu ở cánh trái – nơi Nuno Mendes và Lucas Beraldo trấn giữ.
Mendes vốn là một trong những hậu vệ trái hay nhất châu Âu mùa này, từng “bắt chết” Salah và Saka. Nhưng khi phải đối mặt với áp lực liên tục từ Gusto và Palmer, anh trở nên lúng túng. Beraldo – người chỉ được đá chính vì Willian Pacho bị treo giò – thì càng không đủ kinh nghiệm và bản lĩnh.
Cả ba bàn thua của PSG đều xuất hiện ở khu vực của hai cầu thủ này, dù không phải lúc nào họ cũng là người mắc lỗi trực tiếp.
PSG mất hồn, Chelsea thắng cả tâm lý
Nếu Chelsea là hình mẫu của sự tỉnh táo và kỷ luật, thì PSG lại hoàn toàn đánh mất hình ảnh “siêu nhân” từng làm mưa làm gió ở Champions League mùa này. Kvaratskhelia lười hỗ trợ phòng ngự, João Neves mất kiểm soát và nhận thẻ đỏ vì kéo tóc Marc Cucurella.
Luis Enrique – người vẫn luôn tỏ ra điềm tĩnh – sau trận cũng không giữ được bình tĩnh, có xô xát với João Pedro, trước khi lên tiếng đầy cay đắng: “Chúng tôi không thất bại. Chúng tôi chỉ không phải là nhà vô địch hôm nay”.
![]() |
Dembele không thể hiện được nhiều trước Chelsea. |
Một mùa giải kéo dài 65 trận, điều kiện thời tiết khắc nghiệt và một ngày nghỉ ít hơn Chelsea được đưa ra làm lý do. Nhưng rõ ràng, đối thủ của họ cũng trải qua 64 trận, cũng đá dưới nắng nóng gay gắt. Thua là thua. Lý do có thể hợp lý, nhưng không thể là biện minh.
Câu hỏi lớn đặt ra: liệu Chelsea tìm ra công thức đánh bại PSG? Lối đá pressing tầm cao, can đảm và có tổ chức rõ ràng đã phát huy hiệu quả hơn nhiều so với những khối phòng ngự bị động mà phần lớn các đội bóng đã áp dụng trước PSG.
Tuy nhiên, chỉ một số ít CLB tại châu Âu có đủ chất lượng nhân sự, thể lực và bản lĩnh để chơi theo cách đó. Tại Ligue 1 – nơi PSG gần như độc tôn cả về tài chính lẫn trình độ – các đội vẫn sẽ chọn “low block” (khối phòng ngự thấp) là giải pháp thực tế nhất. Họ không có lựa chọn nào khác. PSG vừa bỏ túi 116 triệu euro từ Club World Cup và còn chưa bắt đầu “đi chợ” hè này, trong khi phần còn lại của Ligue 1 mới chi tổng cộng 160 triệu euro, chủ yếu để mua đứt các cầu thủ mượn.
Nhưng ở Champions League, mọi chuyện khác hẳn. Các ông lớn sẽ nhìn Chelsea mà học hỏi. Họ hiểu rằng PSG không phải là thế lực bất khả xâm phạm. Cũng giống Real Madrid từng bị Jurgen Klopp hóa giải bằng gegenpressing, hay Barcelona thời tiki-taka từng bị Bayern vùi dập bằng pressing tầm cao, PSG giờ đây cũng có một “công thức ngược”.
Chelsea không chỉ thắng một trận bóng. Họ đã thắng trong cuộc chiến ý tưởng – và đó mới là thứ khiến phần còn lại của châu Âu phải chú ý.
PSG có thể vẫn là ông vua của nước Pháp. Nhưng khi bước ra châu Âu, họ sẽ không còn được coi là “siêu nhân” nữa – ít nhất là sau đêm New Jersey.
Cuốn sách “Leading: Learning from Life and My Years at Manchester United” được Sir Alex Ferguson viết chung với Michael Moritz xuất bản năm 2015 đem tới kinh nghiệm sống quý báu cho bất kỳ ai.
📌 Bài viết này được đóng góp bởi người dùng và bản quyền thuộc về người dùng đã xây dựng bài viết. Bản quyền thuộc về tác giả gốc và chỉ dùng cho mục đích học tập và giao tiếp. Nếu có bất kỳ vi phạm nào, vui lòng liên hệ với chúng tôi để xóa nó.