Tiếng Má Ba từ xa xăm vọng lại: “Châu, ở lại đi hết con đường nghệ sĩ nha con. Con đường đặc biệt của cả nhà mình…”
-Châu, ở lại đi hết con đường nghệ sĩ nha con.
Tiếng Má Ba vọng lại.
Tôi mở mắt, định thần. Nhìn quanh.
Tôi vẫn đang ngồi một mình trong khán phòng vắng lặng.
Một cuốn sách rớt xuống sàn nhà, bên cạnh tôi.
Tôi cúi xuống lượm lên, lật nhẹ.
Hình của Má Ba hiện ra. Tấm hình tôi rất thưởng.
Tôi nhớ rồi.
… Vở Giáng Hương kết thúc. Tôi trở vô phòng thay đồ, có người bên nhà xuất bản tới đưa cho tôi cuốn sách vừa in xong.
Tôi vui mừng, không hiểu sao chợt nhớ Má Ba quá, tôi bước xuống sân khấu đã trống không vắng vẻ, ngồi một mình. Tôi lật sách, bắt đầu lướt qua, say sưa ngắm hình giai nhân của tôi.
Trời càng khuya, vui buồn lẫn lộn, tôi loanh quanh nửa ngủ nửa thức.
Má Ba đã về với tôi trong một thoáng chiêm bao…
Rồi Má rời đi, chỉ còn lại mùi hương và cuốn sách….
![]() |
Cố NSƯT Thanh Nga với nhân vật Phà Ca khi mới 16 tuổi. Ảnh: Gia đình cung cấp. |
Viết ra quyển sách nhỏ, thành chữ, là lúc ngồi soạn lại tài sản, thứ gì có thể mang ra hòa cùng nhân loại, thứ gì giữ lại cho một kiếp người riêng lẻ.
Tôi giữ lại rất nhiều, tôi vui vì mình còn rất nhiều thứ đáng để giữ lại, những thứ nhẹ nhàng không trọng lượng, bồng bềnh thanh thoát hơn mây mà tôi có thể mang theo, tôi sẽ mang theo vào hư không.
Tôi đã nghĩ trên đời nầy còn chi nữa mà tôi chưa trải qua. Nhưng không, tôi chẳng là chi, còn bé hơn hạt cát so với cuộc đời vĩ đại và rộng lớn. Cuộc đời bao la cho tôi quá nhiều, đã biến một hạt cát thành tỷ phú về tình yêu.
Tôi thấy ấm áp như đứa trẻ nằm trong nôi, được bao bọc bởi một gia đình lớn, có dòng tộc nghề nghiệp, có tiền bối hậu nhân, người yêu người ghét, người tốt người xấu, chính tôi cũng là người tốt người xấu, không thiếu thứ gì.
Đặc biệt tôi rất biết ơn những quãng đời đen tối, những vực thẳm “kiếp nghèo” tôi đã trải qua, những mất mát và kiếp nạn, những khoảnh khắc tuyệt vọng quá mức, những tích tắc đứng trên mé nước để đâm đầu xuống sông của mình.
Tất cả thành tôi ngày hôm nay, thành tôi yêu đời, hiểu cuộc đổi quý giá chừng nào, hiểu mình đã được sống bù, hưởng bù cho nhiều người.
“Những trải nghiệm xấu không phải để biến chúng ta thành người cay nghiệt, mà để thế giới có thêm một người hiểu chuyện và dịu dàng!”.
Tiếng Má Ba từ xa xăm vọng lại:
– Châu, ở lại đi hết con đường nghệ sĩ nha con. Con đường đặc biệt của cả nhà mình…
📌 Bài viết này được đóng góp bởi người dùng và bản quyền thuộc về người dùng đã xây dựng bài viết. Bản quyền thuộc về tác giả gốc và chỉ dùng cho mục đích học tập và giao tiếp. Nếu có bất kỳ vi phạm nào, vui lòng liên hệ với chúng tôi để xóa nó.